Cháu không hối tiếc gì dù sống tiếp hay chết

By 4 năm ago

Cháu không còn mong ước hay khát khao một tình yêu chân thành mà ai đó dành cho mình nữa.

“Cháu là tác giả của 2 bài chia sẻ năm ngoái “Tôi trầm cảm vì từng bị bạo hành, mẹ lại cho là có vong âm theo”, “Anh bảo ba mẹ ép về quê cưới vợ, hóa ra âm thầm đi theo cô khác”.

Trước tiên, cháu xin cảm ơn mọi người đã chia sẻ và cho cháu lời khuyên qua hai bài viết trên. Cháu đã đắn đo rất nhiều khi viết tiếp bài chia sẻ này. Quá khứ về những chuyện tổn thương ngày xưa đã ở lại cùng thời gian, nhưng ám ảnh dường như chưa bao giờ biến mất trong cuộc sống của cháu.

Cháu đã đi đến tận cùng của nỗi tuyệt vọng và nỗi đau không biết nói với ai nữa. Cháu cũng không biết mình đang làm gì? Liệu bài viết này có thay đổi được gì không hay đây sẽ là bức thư cháu để lại trong cuộc đời này, để tự minh chứng cho mình, cháu đã rất cố gắng sống chân thành, lương thiện, cháu đã rất cố gắng đấu tranh để vượt qua những nỗi đau, tổn thương…

Nhưng cháu nhận ra, cho dù cháu có ngàn lần đấu tranh, cố gắng thì cũng không bao giờ thực hiện được khát khao mái nhà nhỏ bình yên nơi mình thật sự thuộc về được. Cho nên, giờ đây cháu cũng không biết mình đang sống hay chỉ đang tồn tại, nhưng dù có sống tiếp hay chết đi thì cháu cũng không còn gì hối tiếc nữa.

Cháu không còn mong ước hay khát khao một tình yêu chân thành mà ai đó dành cho mình nữa. Cháu không còn mong ước khi cháu cảm thấy sợ hãi hay đau đớn, sẽ có ai đó vòng tay ôm cháu vào lòng nữa. Cháu chỉ ước mình được giải thoát khỏi những nỗi đau, ám ảnh và tổn thương nối tiếp trong suốt những năm qua. Cháu có ích kỷ không nếu thực hiện điều đó cho riêng mình?

Cháu là đứa bệnh trầm cảm, là người bị xã hội kỳ thị, bị ai đó sợ nếu quen cháu sẽ gây nguy hiểm cho họ, sẽ là gánh nặng của họ… Nhưng cháu chưa bao giờ làm tổn thương ai, chưa bao giờ ép ai đó phải thương mình. Bao năm đi làm, cháu luôn liêm khiết, không tiếp tay cho cái xấu, dù xung quanh cháu không ít những người như thế. Cháu cũng không bao giờ chửi tục ngay cả khi đau đớn, bế tắc. Bao năm đi làm, cháu cũng chưa bao giờ đánh mắng trẻ mà luôn kiên nhẫn yêu thương, chăm sóc vì cháu rất hiểu tổn thương đau đớn như thế nào. Cháu chỉ muốn sống một cuộc sống bình lặng, nhưng sao điều đó quá xa vời với cháu.

Trước Tết, sau thời gian vừa lao vào làm việc để tiết kiệm tiền dọn đi nơi xa, vừa phụ giúp việc nhà để trả ơn, cháu đã định sau Tết sẽ đi, nhưng dịch bệnh ập tới, mọi dự tính của cháu tan vỡ, cháu không thể đi, mà tiếp tục ở lại, phụ giúp việc nhà.

Cháu thấy mình sẽ rất ích kỷ nếu bỏ đi trong lúc đó nên cháu đã ở lại, nhưng cơn ám ảnh càng giày vò cháu nhiều hơn mỗi ngày, khi những người, những tác nhân khiến cháu bị ám ảnh cũng ở đây. Cháu đã nghĩ mình ở lại và có thể trả ơn được đến khi nào thì cháu sẽ làm, nhưng trong lòng cháu luôn mâu thuẫn, luôn thấy sợ hãi, bất an. Cháu sợ phải nghe âm thanh, giọng nói của những người đã ám ảnh cháu, cháu sợ cả khi nhìn thấy đồ vật của họ… Cháu không biết phải làm sao? Cháu không biết phải tiếp tục như thế nào nữa? Đã bao lần vì sợ những âm thanh đó, cháu phải mở tiếng phim trên điện thoại, để không phải nghe tiếng động bên ngoài. Cháu thấy rất đau, rất nghẹt thở nơi trái tim mình. Cháu không còn khát khao mái nhà nữa, cháu chỉ nhìn thấy những yêu thương bình yên đó qua các trang báo mạng, qua phim ảnh. Cháu khóc với nhân vật và im lặng khi điều mình ám ảnh xuất hiện.

Cháu không biết mình sẽ chịu đựng được đến bao giờ? Cháu luôn lo sợ, sợ sự chia ly, sợ ai đó bỏ rơi mình, sợ những người thân, người bạn mà cháu yêu quý, trân trọng sẽ rời xa cháu hay cháu không bao giờ còn được gặp lại họ nữa trong cuộc đời. Một người bạn duy nhất mà cháu luôn trân trọng cũng đã lừa dối và rời xa cháu cách đây không lâu. Cháu không còn mong ước điều gì nữa, cháu chỉ muốn buông xuôi tất cả, không mong ước, không hờn trách, mà chỉ muốn im lặng, có thể quên hết tất cả, đến một nơi nào đó và sống tiếp đến chết cũng được hay giải thoát cho mình cũng được. Cháu không còn mong ước sẽ có ai đó thấu hiểu mình, lắng nghe mình, ôm mình vào lòng khi nỗi đau ập đến nữa, càng ngày cháu chỉ càng muốn im lặng, một mình, cả khi đau ốm, không mong được quan tâm, chăm sóc, không muốn nói gì với ai nữa. Cháu có ích kỷ quá không, nếu như lúc này, cháu đi đến một nơi xa nào đó? Cuối cùng, cháu chân thành cảm ơn mọi người đã dành thời gian đọc thư của cháu. Mong chuyên gia tâm lý và mọi người cho cháu xin lời khuyên.

Ánh Mai

Chuyên gia tâm lý Lê Thanh gợi ý:

Chào bạn,

Tôi đã đọc lại cả 2 bức thư bạn đã gửi năm ngoái để tìm thêm thông tin kết nối với tâm sự và những cảm xúc hiện tại của bạn. Những lá thư này của bạn đã được khá nhiều độc giả tư vấn, trao đổi, chia sẻ. Tôi tin rằng, bạn phần nào đã được giải tỏa những cảm xúc ngột ngạt của mình vào thời điểm đó. Tuy nhiên, với tình trạng rối loạn tâm lý như bạn miêu tả, không rõ quãng thời gian qua bạn đã tiếp nhận điều trị tâm lý trực tiếp tại đâu chưa? Theo tôi, đây là việc làm vô cùng cần thiết và quan trọng với bạn lúc này. Hiện tại, bạn đang ở khu vực miền Nam, bạn có thể đến khám bệnh trực tiếp tại Bệnh viện tâm thần Trung ương 2 (Đồng Nai) hoặc Bệnh viện tâm thần TP HCM. 

Trước đây, hai từ tâm thần được mọi người hiểu nôm na là điên, khùng, nhà có điên thì không nên cho con cái kết hôn sợ sinh con bị bệnh… Cách hiểu này chưa chính xác. Ngày nay, sức khỏe tâm thần rất được coi trọng. Những người có rối nhiễu tâm trí nếu được phát hiện sớm và tích cực điều trị, có thể bình phục hoàn toàn. Đặc biệt, quá trình điều trị cũng cần sự trợ giúp từ gia đình, người thân để đem lại hiệu quả. Vì vậy, bạn không nên chần chừ, kéo dài thời gian hoặc tìm kiếm sự trợ giúp sai chỗ.

Những khó khăn trong cuộc sống gia đình, công việc, tình yêu của bạn có phần nguyên nhân do bạn chưa được điều trị kịp thời, đúng lúc, đúng phương pháp. Hiện tại, bạn đang cảm thấy cô đơn, lo sợ vì dù trưởng thành nhưng bạn vẫn luôn phải sống trong cái vỏ kén lâu nay quấn chặt bạn làm bạn ngột ngạt. Bạn thấy không có ai hiểu và giúp mình. Mình bị lừa dối nên trở nên nghi ngờ mọi thứ xung quanh và không còn muốn mở lòng mình. Nhưng tôi thấy rằng, bạn mạnh mẽ hơn rất nhiều so với thể xác yếu ớt, mong manh của một cô gái trẻ, chỉ là bạn chưa có người dẫn dắt để đi đúng hướng mà thôi.

Bên cạnh đó bạn cũng cần hiểu rằng, bất cứ ai cũng có thể thất bại trong các mối quan hệ tình cảm: tình yêu, tình bạn… Chúng ta bị lừa dối vì đã gặp những người không coi trọng ta. Vậy những người đó, không xứng đáng với ta, nên ta cũng không cần thiết bận tâm, tránh ảnh hưởng đến cuộc sống hiện tại và tương lai. Hoặc vì ta đã tạo cho họ cơ hội để họ lừa dối thì phải rút kinh nghiệm để trưởng thành hơn, chín chắn hơn trước mọi quyết định. Do vậy, bạn không nên gộp tất cả mọi khó khăn trong cuộc sống bạn đã gặp phải là do bạn có bệnh tâm lý.

Hãy từ bỏ những ý nghĩ tiêu cực. Trước hết, tự giúp mình bằng cách khỏe mạnh, tỉnh táo trở lại, đó là đi điều trị tâm lý. Điều trị đúng cách sẽ giúp bạn cân bằng cuộc sống, thậm chí là hồi sinh con người bạn nhờ chữa lành nỗi đau trong bạn. Ở đây là xóa bỏ những ám ảnh về sự bạo hành trong gia đình khi còn nhỏ của bạn. Việc này chuyên gia trị liệu tâm lý có thể hỗ trợ bạn rất tốt.

Tôi cảm nhận bạn là cô gái dù trong đau đớn, khó khăn nhưng vẫn là một tia sáng lấp lánh. Hãy dũng cảm lên, bạn sẽ khỏe mạnh cả về thể chất và tâm thần để lại tiếp tục giúp đỡ những người xung quanh bạn -những người cũng đang cần sự hỗ trợ, như mẹ bạn hay các học trò nhỏ. Vì vậy, đừng bao giờ bỏ cuộc, hãy đi đến cuối con đường để thấy hoa sẽ nở và tỏa hương rực rỡ cô gái nhé.

Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc.

 

 

 

 

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked*

Share