Vợ chồng tôi hay cãi nhau rồi đến tối tôi lại làm lành nhưng lần này căng thẳng hơn nhiều.
Trước cứ mâu thuẫn là chúng tôi làm lành nhanh vì không muốn đứa con tội nghiệp của mình không đủ cha mẹ, lớn lên chịu nhiều thiệt thòi. Hôm nay chúng tôi đưa con đến bệnh viện để tiêm phòng, xong việc vợ chồng đều đói bụng, tôi nói anh ở nhà trông con để em đi mua đồ ăn, anh đồng ý. Trời rất nắng nóng nhưng tôi vẫn chịu khó đi mua vì sợ anh với con đói. Mua xong về mệt quá, tôi nói anh cho con ăn, anh bảo không biết đút nên tôi lại ráng đút cho con. Sau khi con ăn xong, tôi ăn nốt phần còn lại và bảo chồng lấy tô bỏ cơm vào ăn đi. Anh chỉ lấy cho mình anh.
Tôi nghĩ bình thường chồng ăn uống gì mình cũng lấy cho, giờ nói anh lấy mà anh chỉ lấy phần anh. Tôi nói sao anh kỳ vậy, cơm của em đâu? Anh bảo nãy thấy em ăn nửa cháo của con rồi nên tưởng đã no. Tôi hỏi anh nghĩ sao khi ăn có tí cháo đã no? Anh bảo có gì đâu mà tôi lại nóng tính thế. Thật sự tôi không nóng tính, chỉ cảm thấy không được quan tâm nên mới tức giận, lớn tiếng. Chúng tôi từ anh em chuyển sang xưng mày tao, là anh nói trước, cãi nhau đến nỗi hai đứa con giật mình dậy khóc. Anh nóng, bực, hất hộp cơm và nói tục.
Lúc này tôi không nói gì cả, cảm thấy bản thân không đáng bị đối xử như thế, lấy áo tay dài rồi vừa bỏ đi vừa khóc. Tôi đã trốn trong một quán net bên đường tở hẻm, hy vọng sẽ không ai tìm thấy mình. Anh thấy tôi đi lâu nên đã gọi nhưng tôi không bắt máy, biết nếu nghe thì chồng sẽ chỉ trích. Tôi dễ bị tổn thương, dễ khóc nữa. Lúc này tôi chỉ muốn anh xin lỗi, như thế bản thân chắc chắn sẽ bỏ qua và về nhà. Sau đó anh chỉ nhắn tin hỏi: “Mày về chưa, mày có cho tao đi làm không”? Tin nhắn thứ hai là: “Tao nói lần cuối”. Tôi chán nản lắm, giờ phải làm sao khi ở tuổi 22 bị chồng đối xử như này?
Thu Ngân
Nguồn: Tổng hợp Internet