Anh để mặc tôi tự xoay xở, hàng ngày chỉ rủ bạn bè đi nhậu, mọi kinh tế và việc nội ngoại giao phó lại cho tôi.
Tôi 30 tuổi, còn chồng 43. Chúng tôi kết hôn được 6 năm, có con gái 5 tuổi. Thời gian có bầu, do sức khỏe yếu nên tôi ở nhà, còn chồng đi làm. Vì bố mẹ chồng đã mất từ lâu nên trước sinh tôi về nhà mẹ đẻ để bà tiện chăm sóc. Nhà tôi ở tận miền Trung, chồng không về thăm mà chỉ gọi điện hỏi han. Hàng tháng tôi phải nhắc anh gửi tiền về nuôi con, mà nói đến mấy lần anh mới gửi, còn bảo đó là tiền vay của bạn bè. Tiền lương anh giữ lại tiêu xài, không gửi về cho tôi đồng nào. Khi con gái tròn một tuổi, chồng nghỉ việc không đi làm nữa.
Cách đây 4 năm, anh giấu tôi cầm sổ đỏ bố mẹ cho để vay ngân hàng, rồi cho anh trai mượn tiền làm ăn. Được một thời gian không có khả năng thanh toán, tôi đành gửi con đi làm kiếm tiền trả nợ ngân hàng và nuôi chồng con. Anh không đi làm nhưng cũng chẳng phụ tôi việc nhà, hàng ngày chỉ rủ bạn bè đi nhậu, mọi kinh tế và việc nội ngoại giao phó lại cho tôi. Tôi đã góp ý nhiều lần nhưng anh chỉ nghe và không có ý định thay đổi.
Vì không còn khả năng thanh toán cho ngân hàng nên anh đã phải bán nửa căn nhà trả nợ, rồi lấy lý do không còn gì thế chấp vay để làm ăn kinh doanh. Anh ngày càng không có trách nhiệm với vợ con, mặc tôi tự xoay sở, xem như đó là nhiệm vụ của vợ. Giờ sống bên chồng mà tôi chẳng còn tình cảm gì nữa, muốn ly hôn để giải thoát nhưng nghĩ đến con lại chần chừ. Tôi phải làm gì đây?
Linh
GS.TS Vũ Gia Hiền gợi ý:
Chào bạn Linh,
Chồng bạn là người thiếu trách nhiệm nên hàng tháng bạn phải nhắc anh ta gửi tiền về nuôi con, mà nói đến mấy lần mới gửi. Kiểu tâm lý này thường xuất hiện ở người lười biếng, thích hưởng thụ hoặc đang rơi vào tính toán làm ăn nhưng bế tắc. Anh ta bảo đó là tiền đi vay của bạn bè, là thuộc vào nhóm người thích kể công, làm ít nhưng ngụy biện, dối trá nhiều và kiếm cớ để lấy tiền, mượn tiền. Người có tâm lý này sống ích kỷ, ham muốn bản năng nhiều hơn trí tuệ.
Rất tiếc bạn không cho biết anh ấy làm nghề gì nên tôi khó đoán tâm lý qua nghề nghiệp. Dựa vào những thông tin bạn cung cấp, phần lớn tâm lý của chồng bạn là thiếu trách nhiệm, luôn ỷ lại và đòi hỏi, từ đó dẫn đến lười biếng, buông thả và nghỉ việc không đi làm nữa. Đây là biểu hiện của hiện tượng mất năng lực ý chí, người ta thường tồn tại theo kiểu tầm gửi, hay còn gọi là ăn bám.
Vì chồng bạn có tâm lý không lao động mà muốn hưởng thụ nên việc cầm sổ đỏ để vay ngân hàng giống như “gà què ăn quẩn cối xay”. Có thể chuyện cho anh trai mượn tiền làm ăn chưa hẳn đã là lý do ban đầu, mà là vì muốn có tiền trong tay, cụ thể như thế nào thì chỉ có hai anh em chồng bạn là rõ nhất. Khi lười biếng, thích hưởng thụ thì việc bán nửa căn nhà trả nợ là tất yếu.
Hàng ngày anh ta chỉ rủ bạn bè đi nhậu, mọi kinh tế và việc nội ngoại giao phó lại cho vợ. Bạn thử xem anh ta đã nghiện rượu chưa, nếu chưa thì anh ta đang trong thời kỳ thất vọng và mơ tưởng. Những người có tâm lý này thường thỏa mãn bằng lời nói qua giao lưu nhờ men rượu, mà nếu thiếu men rượu họ không thể nói ra. Chồng bạn vẫn đi uống rượu tức là còn có tiền, vậy nguồn tiền này ở đâu ra? Bạn nên để ý, nếu không nửa căn nhà còn lại có thể cũng sẽ ra đi nốt. Anh ta nói “không còn gì thế chấp để làm ăn kinh doanh” chỉ là lời ngụy biện của người lười biếng mà thôi.
Bây giờ rất khó can thiệp để chồng bạn thay đổi vì gần như không còn nước để mà tát nữa. Bạn thử xem điều kiện của mình thế nào, có thể tự nuôi con và tìm một nơi ở khác hay không. Nếu được, bạn hãy ly thân một thời gian xem chồng có thay đổi tích cực hơn không, và cũng là bước đệm giúp bạn độc lập với chồng kể cả khi anh ta đã thay đổi. Còn nếu tình hình ngày càng xấu đi, lúc này bạn nên nghiêm túc suy nghĩ đến chuyện ly hôn.
Chúc bạn mạnh mẽ, quyết đoán và sáng suốt.
Muốn được GS.TS Vũ Gia Hiền tư vấn, mời bạn gửi tâm sự tại đây.
Độc giả gọi điện chia sẻ tâm sự với biên tập viên theo số 02473002222 – máy lẻ 4529 (trong giờ hành chính)