Tôi 35 tuổi, mẹ của một em bé bụ bẫm, đáng yêu vừa tròn hai tuổi; nhìn con lớn lên từng ngày tôi lại ngổn ngang suy nghĩ, trăn trở.
Tôi và bố cháu gặp nhau khi tôi được cử sang văn phòng đại diện của công ty ở nước ngoài. Anh quan tâm, giúp đỡ tôi rất nhiều trong những ngày đầu tôi chưa quen với cuộc sống mới nơi đây.
Chúng tôi có nhiều điểm hợp nhau, từ quan điểm sống, sở thích, ăn uống. Cuộc sống xa xứ, tôi cô đơn một thời gian dài, anh cũng sống một mình ở đây, rồi giữa chúng tôi nhanh chóng phát sinh tình cảm. Tôi cũng không còn trẻ nên rất hy vọng và xác định nghiêm túc trong mối quan hệ này. Chúng tôi dọn về ở cùng nhau, thời gian đầu cuộc sống rất hạnh phúc. Áp lực công việc, thay đổi môi trường sống, tôi gặp những khó khăn và stress nhất định trong công việc, rồi cả hai có mâu thuẫn.
Anh về Việt Nam hai tháng vừa vì công việc và cũng để cả hai có thời gian xem xét lại tình cảm. Trong thời gian này, tôi nhận được email của anh, chính thức đề nghị cả hai dừng lại. Giữa lúc tôi đang dằn vặt, đau khổ và tự trách mình vì sự đổ vỡ này thì biết tin anh vừa kết hôn tại Việt Nam. Chúng tôi đã dừng lại nhưng tôi không cam tâm khi anh đối xử với mình thế. Tôi gần như suy sụp và tuyệt vọng, bị ngất tại văn phòng trong lúc làm việc, được đồng nghiệp đưa vào bệnh viện, lúc này tôi nhận được tin mình có thai. Con đến khi tôi chưa có sự chuẩn bị và hoàn toàn chưa sẵn sàng, lại một thân một mình bên xứ người thế này.
Nói thêm về gia đình tôi, ba mẹ tôi rất nghiêm khắc, hai bên nội ngoại đều rất nề nếp, gia giáo; các anh chị tôi đã có gia đình riêng ổn định. Họ sẽ không thể chấp nhận được việc tôi có con mà không kết hôn thế này. Tôi xin nghỉ việc và trở về Việt Nam, dù sao ở quê hương mình cũng thân quen hơn, trường hợp bất đắc dĩ vẫn có thể nhờ được gia đình, bạn bè.
Tôi mua một căn hộ ở thành phố ven biển xinh đẹp, ở đây bản thân thấy dễ chịu hơn rất nhiều, một mình sắp xếp lại cuộc sống. Đến giờ, bố mẹ, bạn bè và cả anh vẫn chưa biết việc tôi đã làm mẹ. Một mình xoay xở thực sự không dễ dàng nhưng may mắn mọi việc đều ổn. Công việc chính và việc đầu tư của tôi khá thuận lợi nên đủ điều kiện kinh tế lo cho mình và con. Tôi cũng may mắn tìm được bác giúp việc rất tốt và thương mẹ con tôi, nhờ có bác mà hai mẹ con được chăm sóc tốt, bé con rất ngoan ngoãn và mạnh khỏe.
Hai năm qua, tôi cố gắng chăm lo cho con những thứ tốt nhưng luôn dằn vặt và cảm thấy có lỗi về việc không thể cho bé một gia đình trọn vẹn, không dám cho con gặp ông bà ngoại. Con còn bé, chưa từng thấy sự xuất hiện của ba nên không thắc mắc gì cả, vẫn ngày ngày hồn nhiên vui đùa. Hôm rồi trong bộ sách tôi mua cho con, có một quyển về gia đình, khi con cứ nhìn chăm chú vào trang sách có hình ba bế em bé, tôi cảm thấy rất bối rối.
Rồi con sẽ đi học, gặp gỡ bạn bè, sẽ biết gia đình các bạn có ba, tôi không biết sẽ nói chuyện với con như thế nào để con hiểu. Tôi đang cố gắng vừa làm ba vừa làm mẹ cho con, nhưng thực sự thấy rất bối rối và lo lắng. Tôi biết nuôi dạy một em bé không chỉ đủ vật chất là ổn, rất mong nhận được những chia sẻ của bạn đọc từng trải qua điều kiện, hoàn cảnh như mẹ con tôi, để tôi có thể nuôi dạy bé con của mình trở thành một đứa trẻ tự tin và tích cực. Chân thành cảm ơn.
Hằng Nga
Nguồn: Tổng hợp Internet