Mẹ mới 64 tuổi nhưng nhìn như cụ già 80 tuổi, tay chân yếu vì xưa giờ không phải bươn chải.
Mẹ yếu là do sinh bốn con và phá thai bốn lần. Bác sĩ đã cảnh báo, mẹ vẫn không biết cách phòng ngừa. Lối sống của mẹ không lành mạnh, mẹ ăn rồi nằm xem phim ngày này qua tháng nọ, không vận động, không dọn dẹp nhà cửa mỗi ngày. Mẹ kiếm tiền bằng cách chơi hụi ở quê, vậy mà vẫn đủ trang trải cuộc sống và nuôi mấy anh em ăn học; riêng anh giữa là hư hỏng, không thành tài.
Nhìn mẹ không có động lực sống vui, mẹ không chịu ăn mặc, không nhuộm tóc, tôi làm đẹp cho mẹ nhưng mẹ cũng không chịu, suốt ngày chỉ muốn nằm một mình trong phòng. Tôi cảm thấy đó là tấm gương không tốt cho con khi thấy bà suốt ngày nằm, không vận động, không vui vẻ. Bà cứ nằm ủ rũ, co ro như một người chán đời. Tôi có nên đưa mẹ quay về quê hương để sống theo cách mẹ muốn? Hay cố giữ mẹ ở bên dù nhìn mẹ không thiết tha cuộc sống? Tôi buồn khi thấy hình ảnh mẹ như vậy mỗi ngày.
Mẹ bên tôi có cháu, có ba, có tôi chở đi chơi, đi ăn, đi mua sắm, đi tham quan các nơi. Vậy mà mẹ luôn cảm thấy tiếc tiền, càm ràm, chỉ muốn nằm ở nhà, trông kiệt sức lắm, không giao du với ai. Tôi bên mẹ vừa thương vừa đau lòng, chỉ muốn sống xa mẹ, không nhìn thấy hình ảnh và lối sống của mẹ nữa, như thế có lẽ sẽ tốt cho tâm trạng của bản thân.
Tôi yêu mẹ, muốn tặng những gì mình có cho mẹ, chia sẻ hỏi han những nỗi niềm của mẹ, nhưng mẹ nói không buồn gì. Tôi cũng cố gắng nâng đỡ mẹ bằng cách mua sắm, làm đẹp cho mẹ, dẫn mẹ ăn món yêu thích, cho mẹ gần bên cháu ngoại, mẹ cũng chẳng thấy vui vẻ và hạnh phúc bao giờ. Tôi chỉ còn biết buông để mẹ quay về quê, về đó mẹ cũng chỉ nằm một mình trong phòng, ăn rồi lại nằm và không muốn giao tiếp với ai. Mong được các bạn chia sẻ.
Thi Vân
Độc giả comment để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc