Giá mà lúc mình buồn như tận thế. Có một ai bấm máy gọi cho mình. Mình sẽ khóc mặc thân sơ quen lạ.


Giá mà lúc mình buồn như tận thế. Có một ai bấm máy gọi cho mình. Mình sẽ khóc mặc thân sơ quen lạ.

Giá mà lúc mình buồn như tận thế. Có một ai bấm máy gọi cho mình. Mình sẽ khóc mặc thân sơ quen lạ. Quên dặt dè mà thổ lộ linh tinh. Giá mà lúc lòng mình đang yếu đuối. Có một ai yên lặng nắm tay mình. Thì có lẽ mình sẽ mang tình đó. Mà thương hoài với một dạ đinh ninh. Giá mà lúc mình đau như dao cắt. Có một ai chợt nói nhớ mong mình. Mình sẽ tự băng vết thương rớm máu. Gượng bước về nơi hẹn cũ nghe mưa …

– Nguyễn Thiên Ngân –


Bình luận

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *