Tôi 24 tuổi, thấy cuộc đời mình lắm thăng trầm; ba năm trước tôi quen một anh hơn bốn tuổi.
Anh có một đời vợ và cậu con trai nhưng đến giờ vẫn chưa giải quyết xong chuyện gia đình do vợ ở nước ngoài, trên giấy tờ họ vẫn là vợ chồng hợp pháp. Hồi đó tôi không suy nghĩ gì nhiều, cảm thấy mình với anh rất hợp nhau và tiến đến yêu đương.
Gia đình tôi nhất định ngăn cản, tôi không quan tâm và vẫn yêu anh đến năm thứ ba, rồi bị nói nhiều quá nên tinh thần tôi lung lay. Ba mẹ và những người xung quanh đều khuyên tôi không nên tiếp tục. Tôi rất áp lực với những lời nói đó nên đôi khi đẩy cái áp lực đó lên anh. Tôi hiểu anh cũng có nhiều áp lực từ công việc cho đến tình yêu nên cảm giác như tình cảm chúng tôi đã nhạt dần.
Cùng lúc đấy, có một người khác muốn tìm hiểu tôi. Vào hôm chúng tôi đang chiến tranh lạnh, tôi đã đồng ý đi ăn với người đó. Sau khi gặp người mới, tôi cảm thấy mình vẫn còn nhiều tình cảm với anh quá và cũng không có hứng thú với mối quan hệ mới này nên đã từ chối. Không lâu sau tôi và người yêu cũng chia tay khi không thể chịu được áp lực nữa.
Hai tháng sau anh có người mới, họ làm cùng nhau. Tôi còn phát hiện ra anh cũng tìm hiểu đối phương khi chúng tôi đang gặp vấn đề. Giờ tôi cảm thấy rất ân hận vì ngày đấy quyết định đi ăn cùng người khác để rồi phải chấp nhận cái cảm giác “nồi nào úp vung lấy, chính mình cũng là người như thế mà”.
Ngọc Huyền
Độc giả comment để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc