Tôi 32 tuổi, chồng 30 tuổi, mới cưới và tôi đang có bầu bé đầu, thu nhập khá; có điều tôi không đồng tình với cách sống của bố chồng.
Hai đứa yêu hai năm thì cưới, mọi việc đều ổn, khi có mâu thuẫn đều chọn cách giao tiếp để giải quyết. Tôi xin nói thẳng về bố chồng, ông ngoại tình với hàng xóm gần nhà khi anh mới một tuổi và có con riêng. Mẹ chồng chọn tha thứ và cả nhà dọn vào Sài Gòn sống.
Lúc trẻ bố chồng làm ra tiền nhưng ham chơi. Khi ông có điều kiện đã mua được cả xe hơi, mẹ chồng muốn mua đất ở Gò Vấp vì rẻ thì lúc ấy ông chê, ông muốn mua nhà ở quận 1 và quận ba nhưng không đủ tiền. Ông còn nói với bà: “Còn trẻ mà không chơi thì phí”. Rồi ông chán công việc cũ nên xin nghỉ, mở tiệm chụp hình nhưng thất bại rồi làm cái khác cũng không thành công, nợ nần từ đó.
Năm chồng tôi học cấp một, mẹ bị bệnh, phải về quê chữa bệnh, ông không góp tiền, gia đình bên ngoại lo chữa cho mẹ đến khi khỏi rồi mẹ vào lại Sài Gòn. Sau đó hai người sống ly thân, ông ít khi gửi tiền về. Có lần mẹ chồng tôi không còn tiền, đến tìm ông thì thấy ông đang sống với người phụ nữ khác (chuyện này gần đây mẹ mới kể vì sợ chồng tôi buồn). Họ hàng bên ngoại góp tiền cho mẹ để lo cho chồng tôi ăn học, vì thế anh luôn cố gắng học, giờ có thể tự tin nuôi được mẹ và tết nào về cũng có tiền mừng cho các cậu dì, chỉ là anh chưa thể mua nhà ở thành phố, hiện vẫn ở thuê.
Bố chồng làm lái xe riêng, trước khi tôi cưới vài tháng, chồng kêu bố về thành phố để có thể phụ giúp anh lúc mẹ đau ốm (mẹ còn di chứng của bệnh cũ). Ông nói không dám về vì xã hội đen đòi nợ 150 triệu đồng lúc trước mượn làm ăn. Chông tôi quyết định trả giúp để ông yên tâm về, tôi lúc đó chỉ biết động viên anh vì nghĩ là phận con cái, nếu tôi là anh chắc cũng làm vậy. Thế nhưng trả xong rồi ông không về. Tới lúc quyết định cưới, sau bữa ông chở gia đình xuống nhà tôi nói chuyện, ông có nói không thể dự lễ cưới vì phải theo bà chủ qua Australia công tác. Chồng tôi giận, trách, ông mới ở lại dự đám cưới.
Vợ chồng tôi tự bỏ tiền làm đám cưới, thời gian chuẩn bị cũng áp lực vì phải xoay tiền làm hai nơi. Bố chồng dù có công việc nhưng không mừng một đồng nào, đã vậy sau đám nhà gái ông than với chồng tôi là tay bị đau, nhiều khi không lái xe được, chồng tôi cho ông sáu triệu đồng và ông nhận. Tôi không có ý kiến gì nhưng cũng hơi thất vọng. Sau đám cưới của chúng tôi, ông gọi điện báo là nếu uống thuốc không khỏi sẽ phải mổ, anh bàn với tôi sẽ chi trả tiền mổ. Lúc này tôi có nói suy nghĩ của mình về việc bố không giữ lời hứa, đám cưới không mừng, giờ cái gì cũng gọi con. Vậy là vợ chồng tôi lại cãi nhau.
Tối qua, bố lại nhắn tin than vãn về bệnh, anh nói có lương sẽ cho tiền bố tiếp. Chồng không muốn tôi suy nghĩ tiêu cực về bố nhưng thật sự biết nhiều chuyện ông từng làm, lại thêm việc tiền bạc nên tôi thấy rất thất vọng. Tôi nói cần thời gian để không còn nghĩ mấy việc này nữa. Chồng luôn khao khát gia đình êm ấm, tôi rất thương anh. Tôi đang cố gắng tiết kiệm tiền để hai năm nữa mua cho anh mảnh đất ở quê, để anh có tài sản và sẵn mẹ chồng có nơi an hưởng tuổi già nếu muốn gần anh em. Nhưng cứ này, không biết khi nào chúng tôi mới làm được, lại sắp có em bé. Xin cho tôi lời khuyên.
Ngân Hà
Nguồn: Tổng hợp Internet