Nói đến mái trường chúng ta thường nghĩ ngay đến những kỉ niệm về một thời học sinh vô tư hồn nhiên bên bạn bè và thầy cô.
Nếu ai có dịp về thăm mái trường cũ, mỗi góc sân, ghế đá đều gợi nhớ đến một thời áo trắng. Biết bao năm tháng đã đi qua, mái trường ngày xưa giờ đã có nhiều đổi khác, thầy cô khi xưa có người đã không còn nữa nhưng trong lòng mỗi chúng ta, tình yêu về mái trường vẫn không thay đổi. Xuất phát từ chính những tình cảm chân thành với tư cách là một người học trò, rất nhiều những bài thơ hay về mái trường đã ra đời như một cách để tri ân nơi một thời nuôi dưỡng tuổi thơ.
1. Về lại trường xưa
Con về thăm lại trường xưa
Các em áo trắng ngây thơ nói cười
Từ đâu hàng lệ tuôn rơi
Con nghe vang vọng nụ cười ngày xưa
Con xa ngày ấy đến giờ
Con xa xa tiếng thầy cô giảng bài
Giờ về thăm lại trường ơi
Tóc thầy đã bạc điểm ngôi trên đầu
Xây bao nhiêu những nhịp cầu
Giờ đây cô cũng mái đầu pha sương
Cô thầy là những tấm gương
Hướng cho tuổi trẻ con đường mình đi.
– Nguyễn Xuân –
2. Về thăm thầy tôi
Tôi về thăm mái trường xưa
Thời gian vọng lại đong đưa tiếng thầy
Hàng cây đường cũ còn đây
Thầy tôi tóc điểm hoa mây nửa đời
Nhớ sao lớp học chỗ ngồi
Chia đôi phấn trắng đâu rồi ngày xưa
À ơi câu hát chiều mưa
À ơi bài giảng sớm trưa say nồng
Cả đời đưa sáo sang sông
Thầy tôi chẳng quản nhọc công sớm chiều
"Lời thầy chan chứa tin yêu
Lòng con nhớ mãi muôn điều… thầy ơi!"
– Trần Giang –
3. Hoài niệm áo trắng ngày xưa
Thả trôi cánh phượng ngày hè
Trên cành khản giọng con ve kêu buồn
Ngày xưa mơ ước chuồn chuồn
Tiếng cười khúc khích tâm hồn bổng bay
Thòm thèm những túi ô mai
Học trò đùa cợt tương lai mong chờ
Áo trắng tung một trời thơ
Bao nhiêu hoài niệm giấc mơ xếp hàng
Sân trường còn mãi nắng vàng
Thầy cô ngày ấy muôn vàn nhớ nhung
Tìm về ký ức bâng khuâng
Bạn bè nhắc nhớ những lần chia tay
Màu mực lưu bút dần phai
Vọng về bạn cũ trường đây kiếm tìm
Vỉa hè thánh thót tiếng chim
Khát khao cười nói nỗi niềm cố nhân.
– Hoàng Thanh Tâm –
4. Còn mãi
Ngày xưa rồi cũng đi qua
Dấu chân kỷ niệm nhạt nhòa nắng mưa
Đường qua lối cũ trường xưa
Ai quên, ai nhớ tiễn đưa một ngày
Bây giờ lối ấy còn ai
Hoàng hôn áo trắng còn bay cổng trường?
Bồi hồi nhớ nhớ thương thương
Biết bao kỷ niệm còn vương một thời…!
Bảng đen phấn trắng cả đời
Những câu thơ cũ cắt rời từ khi…
Thôi đành đếm bước quay đi
Thu tàn đông đến còn gì mà mơ!
Xa rồi để nhớ thẫn thờ
Những ngày còn lại thôi chờ…tiếng ve
Quay vòng dĩ vãng lặng nghe… !
Tiếng chuông báo tiết như se thắt lòng!
– Hồng Liễu –
5. Về thăm trường cũ
Chiều nay về thăm lại mái trường xưa
Trường Nguyễn Trãi nằm bên đường Xóm Chiếu
Khung cửa lớp ẩn sau cành Dương Liễu
Mỗi độ chiều tà gió khẽ lung lay
Ngày xưa đó từ thuở tuổi trăng đầy
Ta vui lắm bước chân cùng bè bạn
Đến lớp học trong niềm tin sáng lạn
Một ngày mai tung cánh bay ngang trời
Về trường củ thăm ghế đá một thời
Ta với nhỏ hay ngồi chơi tranh luận
Chuyện trên trời dưới đất rồi hờn giận
Để giảng hoà ta viết tặng bài thơ
Có những khi sân trường đẹp như mơ
Bông Hoàng Điệp nhuộm vàng sân rực rở
Tà áo ai bay bay trong lòng nhớ
Như mây trời vương vấn mãi không phai
Chiều nay về lãng đãng bóng hình ai
Bông Hoàng Điệp vẫn trãi dài nỗi nhớ
Tình học trò đẹp mãi như muôn thuở
Dương Liễu buồn nhớ bóng dáng người xưa.
– Nguyễn Ngọc Minh –
Có thể sau khi đọc xong những bài thơ hay về mái trường, nhiều người trong số chúng ta không khỏi bồi hồi, xúc động. Tuổi thơ ngọt ngào đã đi qua nhưng gửi lại nơi mái trường là biết bao nhiêu nụ cười và thậm chí là có cả những giọt nước mắt của ngày chia ly. Thầy cô năm xưa có người đã trở thành cựu giáo viên của trường nhưng cũng có người đã mãi mãi đi xa. Bạn bè năm xưa cũng mỗi người một phương. Giây phút được gặp gỡ nhau dưới mái trường có lẽ chính là khoảnh khắc hạnh phúc nhất giữa những người bạn. Chẳng có ký ức nào đẹp hơn ký ức về tuổi học trò, vì thế hãy nuôi dưỡng trong mình những kỉ niệm đẹp. Nếu có dịp về thăm trường cũ, xin hãy trân trọng những năm tháng bạn đã lớn khôn tại nơi này.
Thu Thủy
Để lại một bình luận