Tôi bất tài, vô dụng khi lương có 8 triệu

By 3 năm ago

Dạo này tôi thường xuyên cảm thấy chán bản thân, cảm thấy áp lực và có phần bất lực.

Tôi hơn 30 tuổi, có 2 con, là công chức nhà nước, lương chỉ 8 triệu mỗi tháng. Công việc hàng ngày của tôi không bận lắm, vẫn còn chút thời gian rảnh. Tôi luôn muốn có công việc thứ 2 làm vào lúc rảnh để kiếm thêm thu nhập. Mấy năm trước, tôi bán hàng online, thu nhập rất tốt, tháng kiếm thêm được gấp mấy lần lương. Tuy nhiên công việc rất áp lực và mệt mỏi, nếu không đầu tư thời gian và công sức một cách nghiêm túc, thu nhập sẽ chẳng đáng bao nhiêu. Bán hàng được mấy năm thì sản phẩm tôi bán đi vào thoái trào, thu nhập ngày càng giảm, tôi cũng quá mệt mỏi nên nghỉ không bán nữa, chỉ tập trung đi làm hành chính, đưa đón con và dạy con học. Trong nhà, tôi là người phụ trách hoàn toàn việc đưa đón, dạy dỗ con, chợ búa, cơm nước, dọn dẹp nhà cửa. Bà nội có hỗ trợ chút, chồng đi làm sớm về muộn và gần như không hỗ trợ việc nhà, các con ngoan và học giỏi.

Chồng tôi đi làm có lương cứng và thu nhập ngoài. Lương cứng của anh dùng trả góp tiền nhà, còn lại anh gửi vào tài khoản của tôi để tôi tiết kiệm. Thu nhập ngoài của anh đã mua xe, trả tiền điện nước, gửi xe, đi ăn đi chơi cho bản thân và gia đình, mua sắm trong nhà. Tóm lại mọi khoản chi tiêu lớn trong nhà, chồng tôi lo hết và không bao giờ kể công hay lên mặt với vợ. Tôi có trách nhiệm chi tiền chợ, đóng học cho một đứa con, tiêu vặt, mua sắm quần áo cho cả nhà, chăm sóc bản thân. Nếu tôi làm được thêm mà có dư, chồng tôi cũng không quan tâm, tôi toàn quyền sử dụng. Nhưng nếu thiếu, tôi cũng không muốn lấy tiền của chồng để phụ vào, vì anh chi cho gia đình nhiều rồi. Thu nhập từ kinh doanh online mấy năm, tôi dùng góp tiền với chồng mua ôtô, trả một ít tiền vay lúc mua nhà, cho em gái tôi vay một khoản khi em mua nhà. Giờ tôi còn lại một khoản dự phòng nhưng sẽ không dùng để chi tiêu hàng ngày.

Gần đây, tôi cảm thấy bí tiền, lương gần như không đủ để chi các khoản mà tôi có trách nhiệm chi. Tôi đau đầu tìm việc làm thêm nhưng không tìm được. Quay lại bán hàng online nhưng cũng không khá khẩm gì. Tôi cảm thấy chán bản thân. Bố mẹ mất bao nhiêu tiền cho tôi ăn học, giờ đi làm lương 8 triệu bạc. Thấy người ta kinh doanh ầm ầm, bạn bè lương cao ngất, tôi lại thấy mình thật bất tài vô dụng, mặc cảm về bản thân.

Chuyên gia tâm lý Phong Nguyên gợi ý:

Chào Hà,

Với vinh hạnh là người đồng hành cùng bạn trong việc tìm phương thức giải quyết vấn đề, tôi xin đưa ra vài phân tích có thể giúp bạn nhận ra rõ hơn những điểm mình có thể bắt đầu cải thiện ngay lập tức.

Hãy cùng bắt đầu với điểm quan trọng đầu tiên: Điều gì quyết định danh dự và giá trị của một con người? Lòng tốt, sự quan tâm, sự tử tế hay tiền? Trong gia đình, bạn cho em gái vay một khoản để mua nhà, đồng thời cũng góp tiền với chồng mua ô tô, chắc chắn phải khẳng định bạn là người có lòng tốt. Dù gia đình không quá mức khó khăn, việc bạn muốn kiếm thêm thu nhập, quyết tâm không động đến số tiền tích lũy, muốn hỗ trợ chồng về mặt kinh tế và muốn làm ở mức tốt nhất trách nhiệm của mình, với những phần việc của mình cho thấy bạn là người tử tế. Bạn so sánh bản thân với những người xung quanh, với bạn bè, đồng nghiệp, hay thậm chí là với chồng, dù tất nhiên mọi sự so sánh đều không công bằng lắm, cho thấy bạn là người cầu tiến, mong muốn sự phát triển.

Qua những gì chúng tôi phân tích được, bạn là một người vợ, người mẹ, người con tốt của gia đình; biết quan tâm, lắng nghe, chia sẻ, có tâm và tử tế. Vấn đề duy nhất tồn tại ở đây là bạn thiếu một chút tiền và đang nhầm lẫn việc thiếu chút tiền ấy với giá trị con người mình.

Việc xem xét giá trị một người thông qua số tiền họ kiếm được không phải là sai và cũng không xấu. Một người giỏi giang sẽ kiếm được nhiều tiền; một người xuất sắc chắc chắn có thể kiếm được nhiều tiền; một người thành công lại càng phải kiếm ra tiền. Nhưng điều này không đúng với tất cả trường hợp, vì sự đánh giá của mình thường chỉ xuất hiện sau khi mọi thứ đã yên vị, sự thành công là chắc chắn, không ai so sánh những lúc đang cố gắng. Vậy nên, khi bạn so sánh tiến trình nỗ lực của bản thân ở hiện tại với kết quả của người khác, đó là một bất công lớn đối với bạn, một sự chèn ép giá trị không đáng có. Chúng ta so sánh những con bướm với nhau chứ không bao giờ so sánh được một cái kén với một con bướm. Bạn đang trong quá trình tìm đường và phát triển sự nghiệp, hãy đừng so sánh tiến trình đặc biệt này với thành công của bất kỳ ai.

Vậy mình sẽ bắt đầu từ đâu? Tôi tin câu hỏi này bạn từng hỏi bản thân rất nhiều lần. Nhưng qua tâm sự của bạn, tôi nhận ra bạn quá cô đơn, thậm chí là cô độc trong việc giải quyết vấn đề của mình. Bạn cần người giúp đỡ và sẽ bắt đầu mọi thứ từ việc tìm người giúp mình. Hãy bắt đầu lọc dần danh bạ, chọn ra 5 người mà bạn thấy khả dĩ nhất để trao đổi về kế hoạch phát triển tài chính. Đó là những người bạn cảm thấy có nhiều kiến thức, kinh nghiệm, kỹ năng mà bạn có thể học hỏi. Hãy bắt đầu học hỏi thêm và chia sẻ những khó khăn trong cách mà bạn tư duy với những người đó. Đó có thể là chồng, bạn cũ, đồng nghiệp, sếp, bạn của bạn hoặc bất kỳ ai. Hãy đảm bảo rằng họ dành thời gian để lắng nghe và giúp bạn.

Bạn có thể lo lắng rằng tại sao họ phải giúp mình? Mình quá ngại hoặc tự trọng của mình không cho phép sự giúp đỡ. Nhưng nếu cùng là câu chuyện này, mình chuyển vế đổi dấu, họ cần đến sự giúp đỡ của bạn, tôi tin bạn sẽ giúp họ không chần chừ hay ngần ngại gì. Những con người tử tế luôn tìm cách giúp đỡ lẫn nhau và nâng đỡ nhau. Vậy nên bạn đừng ngại, hãy tìm sự giúp đỡ và học hỏi như một học sinh, như một đối tác tương lai, như một người xứng đáng nhận được sự giúp đỡ.

Hãy thành thật và tin tưởng họ. Hãy cho phép mình nhận sự giúp đỡ từ những người xung quanh thay vì bó buộc, giam cầm bản thân trong suy nghĩ của mình. Bạn cũng đừng quên thư giãn, không nên để việc học hỏi bị đè nặng bởi áp lực sống còn.

Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc

 

 

 

 

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked*

Share