Vợ nói do say nắng và tôi quá bận việc, không dành thời gian nhiều cho cô ấy.
Tôi 35 tuổi, đang công tác trong một tập đoàn nước ngoài và có một công ty riêng. Vợ tôi 30 tuổi, sau khi sinh cô ấy ở nhà lo nội trợ và chăm sóc con cái, đôi khi phụ tôi việc kinh doanh của công ty riêng. Hai vợ chồng quen nhau lúc tôi 25 và vợ 20 tuổi. Khi đó cô ấy là thực tập sinh dưới quyền tôi. Chúng tôi yêu và cưới nhau được 10 năm, có một con gái 8 tuổi. Tôi là mối tình đầu của vợ, còn vợ là mối tình thứ 2 của tôi, sau khi tôi bị tình đầu phản bội để đến với người khác giàu có hơn. Do cú sốc đó mà khi yêu vợ, tôi nói thẳng rằng nếu không còn yêu, hãy nói ra rồi chia tay chứ đừng phản bội. Về phía tôi cũng đảm bảo sẽ không bao giờ phản bội cô ấy. Đến lúc cưới, tôi nhắc lại một lần nữa, cô ấy khóc rồi thề sẽ không bao giờ hết yêu tôi.
Tôi tự nhận mình sống khá thiên về gia đình. Dù công việc có lúc yêu cầu phải ở công ty hơn 12 tiếng một ngày, nhưng khi về tôi vẫn phụ giúp việc nhà cho vợ. Từ ngày yêu, tôi chưa từng chạm vào người phụ nữ nào khác ngoài vợ. Ngoài ra, tôi rất thích ôm vợ khi ngủ, mỗi sáng đều ôm và hôn cô ấy. Chuyện chăn gối chúng tôi rất hòa hợp (trừ khi cô ấy diễn quá tốt), thu nhập kiếm được tôi đều giao hết cho vợ quản lý. Tôi lo cho bố mẹ vợ có khi còn hơn cả bố mẹ mình vì sợ cô ấy suy nghĩ lung tung. Tôi cũng thường trò chuyện nhẹ nhàng và dạy con học vì vợ hay quát mắng nên con thích tôi hơn. Về tiền bạc, tôi có thể nghỉ hưu từ bây giờ mà gia đình vẫn có cuộc sống khá sung túc.
Nhưng cách đây hơn một năm, tôi phát hiện vợ ngoại tình với bạn học cũ. Cô ấy thú nhận mối quan hệ này kéo dài khoảng 4 tháng và đã đi quá giới hạn. Vợ nói do say nắng và tôi quá bận việc, không dành thời gian nhiều cho cô ấy. Tôi đau khổ, không thể tập trung làm việc và ban lãnh đạo đề nghị tôi nghỉ phép một thời gian. Trong thời gian nghỉ phép, tôi đi du lịch một mình (trước đây chưa từng làm). Tôi nghĩ rất nhiều vẫn không thể hiểu tại sao vợ lại phản bội mình. Khoảng một năm trở lại đây, vợ có vẻ hối lỗi, quan tâm, chăm sóc, thể hiện yêu thương tôi hơn, nhưng hình như tôi đã hết yêu cô ấy. Tôi không quan hệ, hôn hay thậm chí là chạm vào người vợ. Cô ấy chủ động, tôi cũng gạt ra. Chúng tôi vẫn ngủ chung phòng nhưng vợ ngủ giường, còn tôi nằm dưới sàn. Con gái tôi rất nhạy cảm trong chuyện tình cảm của bố mẹ, trước giờ luôn cho rằng bố mẹ rất yêu nhau và gia đình hạnh phúc. Con còn khoe với ông bà và mọi người.
Tối qua vợ nói chuyện với tôi, khóc và trách tôi sao mãi không tha lỗi cho cô ấy. Tôi nói thẳng là đã hết yêu, chỉ còn sống vì con; vợ có thể ly hôn hoặc yêu ai thì tùy; tôi sẵn sàng nhường tài sản cho cô ấy nhưng khi con 18 tuổi mới được dọn ra ngoài. Cô ấy bảo không, chỉ muốn chết và vẫn rất yêu thương tôi. Tôi nghe mà không có cảm xúc gì nên nói giờ tôi chỉ quan tâm con, còn cô ấy ra sao thì mặc kệ. Hình như vợ không chịu hiểu tôi đã hết yêu cô ấy mà cho là tôi đang giận và trừng phạt. Không biết tôi có quá đáng không. Nhưng cứ đà này, con gái tôi sẽ hiểu chuyện và có thể bị sốc tâm lý. Con từng mất ngủ và khóc suốt đêm vì một lần tôi và vợ vô ý cãi nhau trước mặt con. Nếu ly hôn, tôi mong được nuôi con, tài sản tôi không quan tâm, liệu có khó khăn gì trong việc tranh chấp ở tòa không? Quan trọng nhất là tôi lo con bị tổn thương tâm lý khi tuổi còn quá nhỏ. Mong chuyên gia và bạn đọc chia sẻ, tôi xin chân thành cảm ơn.
Tuân
Chuyên gia tâm lý Trần Kim Xuân gợi ý:
Chào bạn Tuân,
Bạn là một người đàn ông thành đạt, có tình cảm chân thành, rõ ràng. Vì từng bị phản bội nên bạn cho rằng mình không bao giờ có thể tha thứ cho hành vi này ở người phụ nữ mình yêu. Và chính bạn cũng tự nhủ sẽ không làm điều gì có lỗi với vợ. Vì cách suy nghĩ mọi chuyện theo hướng tuyệt đối như vậy, cộng thêm việc bạn đặt niềm tin hoàn toàn vào vợ, nên khi xảy ra sự việc bạn mới bị sốc, đau đớn, phẫn nộ, mất hết cảm xúc với vợ và khó cứu vãn. Đáng ra bạn nên lường trước rằng là con người, lại là những vấn đề liên quan đến tình cảm thì khó nói trước được mọi chuyện. Nhưng dù là chuyện gì, sẽ vẫn luôn có cách giải quyết.
Vợ bạn ở nhà làm nội trợ, chỉ thỉnh thoảng phụ giúp việc kinh doanh là một phần nguyên nhân khiến cô ấy ngoại tình, còn một phần khác là những điều mới lạ ở người bạn học kia thu hút cô ấy. Có câu “nhàn cư vi bất thiện”, nhiều thời gian nhàn rỗi quá dễ khiến người ta sa ngã. Vợ bạn đang ở độ tuổi cống hiến sức trẻ, nhiệt huyết, làm việc để khẳng định năng lực bản thân. Có nhiều người rất có điều kiện về kinh tế nhưng họ vẫn luôn cố gắng làm việc để góp sức xây dựng xã hội, làm gương cho con cái và thấy cuộc sống có ý nghĩa. Ở đây, không rõ vì sao vợ bạn ở nhà nội trợ. Liệu đó có phải là điều cô ấy muốn?
Nếu bạn vì con, sẵn sàng làm bất cứ điều gì miễn con không phải buồn, vậy hãy thử cho vợ cơ hội đầu tiên mà cũng là cuối cùng. Bởi nếu tiếp tục duy trì cuộc sống giả tạo như hiện tại, sớm muộn gì con gái của bạn cũng nhận ra. Để bé tự phát hiện: hóa ra lâu nay gia đình không hề hạnh phúc như bé thường tự hào thì rất dễ bị sốc tâm lý.
Nếu bạn không thể tha thứ cho vợ, hãy làm công tác tư tưởng dần cho con rồi chia tay. Hãy để bé biết, dù ba mẹ không sống cùng nhau nhưng tình thương dành cho con không bao giờ giảm. Và chỉ nên nói rằng bố mẹ chia tay vì không hợp, chứ đừng cho con biết nguyên nhân thật sự, vì sẽ ảnh hưởng tâm lý con, khiến con có cái nhìn sai lệch về mẹ hoặc hôn nhân. Khi đến với nhau, hai bạn đều tự nguyện và có trách nhiệm. Vậy khi chia tay cũng nên làm tròn trách nhiệm của mình, đừng mặc kệ theo kiểu: tôi sao cũng được, vợ thích thì cứ ly hôn.
Về quyền nuôi con, theo điều 81 Luật hôn nhân và gia đình 2014: Vợ, chồng thỏa thuận về người trực tiếp nuôi con, nghĩa vụ, quyền của mỗi bên sau khi ly hôn đối với con; trường hợp không thỏa thuận được thì Tòa án quyết định giao con cho một bên trực tiếp nuôi căn cứ vào quyền lợi về mọi mặt của con; nếu con từ đủ 7 tuổi trở lên thì phải xem xét nguyện vọng của con. Chúc bạn có quyết định đúng đắn.
Muốn được chuyên gia tâm lý tư vấn, mời bạn gửi tâm sự tại đây.
Độc giả gọi điện tâm sự với biên tập viên theo email: tamsu@nhantim.com. Các chia sẻ của bạn sẽ được đăng tải trên Tâm sự.