Nếu lấy tôi, cô ấy sẽ không bao giờ phải vất vả như đang sống với chồng.
Tôi 30 tuổi, công việc ổn định với thu nhập khá tốt ở TPHCM. Người tôi yêu bằng tuổi, cũng đang làm cho công ty nước ngoài, thu nhập thấp hơn tôi một chút. Chúng tôi thương nhau và định tiến tới hôn nhân. Nhưng gia đình bạn gái luôn muốn cô ấy cưới người hơn nhiều tuổi, vì nghĩ người lớn tuổi sẽ có khả năng che chở cho cô ấy, và cô ấy không đủ can đảm để đối mặt. Sau đó chúng tôi không đề cập đến chuyện kết hôn nữa và vẫn cứ bên nhau.
Năm 2017, gia đình bạn gái giục cô ấy cưới người hơn 7 tuổi, quen biết do mai mối, đang công tác ở viện nghiên cứu, thu nhập thua xa cô ấy và càng không bằng tôi. Cô ấy quyết định cưới mà không hề báo cho tôi biết vì sợ tôi đau khổ. Thời điểm đó, tôi luôn cảm thấy bất an, hỏi thì cô ấy nói không có gì, cách nói chuyện lạnh lùng, còn nói mong hai đứa có thể làm bạn. Đến sát ngày cưới cô ấy mới cho tôi biết. Tôi không thể nào chấp nhận sự thật này, tuyệt vọng đau khổ.
Sau khi cưới, cô ấy ở nhà riêng của chồng mới mua. Dần dần, cô ấy phát hiện chồng hơn nhiều tuổi nên có cách nghĩ khác với mình. Anh ta ít nói nên không thể chia sẻ mọi tâm sự như tôi, lại khá gia trưởng, mọi việc trong nhà đều buộc cô ấy phải làm một mình. Vì không thương chồng nên cô ấy thấy mọi thứ khá áp lực, khóc và nói bị vỡ mộng sau hôn nhân. Trong khi nếu lấy tôi, cô ấy sẽ không bao giờ phải vất vả như vậy, vì tôi rất ghét kiểu gia trưởng, và có đủ kinh tế để lo cho cô ấy tốt hơn.
Tôi thấy vừa thương vừa bực cô ấy. Chúng tôi vẫn nhắn tin như khi còn yêu, tuy nhiên cô ấy không cho tôi gọi điện thoại và gặp mặt vì sợ chồng ghen. Cô ấy nói thương tôi, và hối hận khi kết hôn, nhưng nếu ly dị chồng để quay lại thì sợ bất công cho tôi và gia đình tôi, nên hãy làm tri kỷ. Nhưng tôi sẵn sàng bao dung, che chở cho cô ấy, chấp nhận chịu hết mọi chỉ trích của gia đình hai bên, chỉ mong cô ấy đủ dũng cảm cùng tôi đối mặt.
Tôi không thể quên được cô ấy và chấp nhận việc mình từ một người yêu chân chính biến thành người thứ 3. Nhưng cứ kéo dài thì không ổn, nếu mọi việc vỡ lở, cả 3 chúng tôi đều không vui, hơn nữa để lâu cô ấy sẽ phải sinh con với chồng. Tôi không tin cuộc hôn nhân này sẽ tồn tại lâu, cho dù có tôi xuất hiện hay không. Ai đó đã nói, yêu là luôn muốn người mình yêu hạnh phúc dù có ở bên cạnh hay không. Vậy tôi càng không thể giương mắt nhìn cô ấy không ở bên tôi mà cũng chẳng được hạnh phúc.
Mong chuyên gia và bạn đọc hướng dẫn tôi cách để đối mặt với sự thật bạn gái đã lấy chồng. Tôi cũng không thể giương mắt nhìn người như cô ấy mà suốt ngày phải loay hoay nơi xó bếp, xoay sở để thích ứng với cuộc hôn nhân không tình yêu. Tôi xin cảm ơn.
Hòa
GS.TS Vũ Gia Hiền gợi ý:
Chào bạn,
Về mặt trật tự xã hội, gái lớn gả chồng là điều tốt, lại nghe theo yêu cầu của cha mẹ thường là cô gái ngoan. Mặt này cho thấy cha mẹ cô ấy thương con, muốn con có cuộc sống chu tất và cô ấy đã có được điều đó, vì ở nhà riêng của chồng mới mua, nếu xét về mặt an cư lạc nghiệp. Người chồng hơn cô ấy 7 tuổi, làm ở viện nghiên cứu, anh ta khá vững vàng nên mới có thể mua được nhà. Việc người chồng lương thấp chưa hẳn đã quyết định về cuộc sống tương lai, vì nếu có công trình nghiên cứu hay thì lương không phải là yếu tố quyết định. Qua đó cho thấy cô bạn gái không phải nhắm mắt đưa thân, mà cũng đã tự đánh giá đối tượng để gửi gắm. Nói ở góc độ xã hội thì chọn chồng như thế cũng là người thông minh.
Bạn hãy hiểu rằng “mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh”, nên không có thước đo chung cho cuộc sống gia đình họ. Bạn đã vượt qua giới hạn khi qua lại với cô ấy và nhất là phê phán chồng cô ấy. Bạn là người thua cuộc, cô ấy yêu bạn nhưng vẫn chọn người chồng hiện tại dù là bị cha mẹ ép cưới. Bạn thử nghĩ xem có điều gì khiến cô ấy chưa dũng cảm vượt qua để cưới bạn không?
Trong tình yêu, bạn là người tuyệt vời, nhưng lại thiếu dũng cảm, bởi ở phút quyết định, cần dũng cảm tiến tới hoặc dũng cảm bỏ qua. Không thể đến với nhau, cũng không dũng cảm chấm dứt, sẽ khiến mọi chuyện tồi tệ hơn nếu lý trí không điều khiển được hành động sau đó. Những điều cô ấy chia sẻ với bạn là tâm trạng thật, nhưng đó cũng là cuộc sống mới của người lập gia đình. Bạn hãy để cô ấy cảm nhận và trải qua cuộc sống của người phụ nữ có chồng, đừng biến bản thân thành người “chờ sung rụng”.
Bạn không có trách nhiệm gì với cô ấy cả vì bạn không phải là người gây ra. Tuy nhiên, nếu bạn còn tiếp tục qua lại với cô ấy, thì bạn chính là người phải chịu trách nhiệm nếu cô ấy bỏ chồng. Bạn chẳng thể giương mắt nhìn cô ấy không ở bên mình mà cũng không hạnh phúc, đây chỉ là suy nghĩ của riêng bạn. Nếu bạn dũng cảm cắt đứt quá khứ, khép lại tình cảm với cô ấy, có ý chí tiến tới tương lai thì đó chính là điều hạnh phúc cho cả bạn và cô ấy; còn nếu không sẽ gây ra bất an cho tất cả mọi người.
Chúc bạn dũng cảm bước qua quá khứ.
Muốn được GS.TS Vũ Gia Hiền tư vấn, mời bạn gửi tâm sự tại đây.
Độc giả gọi điện chia sẻ tâm sự với biên tập viên theo số 02473002222 – máy lẻ 4529 (trong giờ hành chính)