Tôi phải trả giá khi bỏ rơi chồng con

By 4 năm ago

Tôi 35 tuổi, chiều cao nổi bật 1m72, gu ăn mặc hiện đại nên được nhiều người đánh giá là rất xinh và năng động.

Thời còn trẻ, tôi được rất nhiều anh theo đuổi, nhưng tôi không để ý đến ai, chỉ quyết tâm học hành. Tôi được sinh ra trong gia đình có điều kiện. Học xong cấp 3, tôi đi du học và có tấm bằng của trường đại học danh tiếng. Tôi không lập nghiệp tại nước ngoài mà quyết tâm về Việt Nam để được sum vầy với gia đình. Ba mẹ chỉ có mình tôi. Ba tôi từng làm trong quân đội và mới về hưu. Tôi xin làm tại một công ty nước ngoài. Với sự chăm chỉ, nhiệt huyết cũng như là năng lực, tôi thăng tiến rất nhanh. Năm 26 tuổi, tôi đã là phó giám đốc công ty.

Tôi gặp anh – nhân viên dưới quyền. Anh đã đến bên tôi thật nhẹ nhàng, cho tôi cảm nhận sự bình yên trong đó. Nói về tình yêu, trước đó tôi chưa từng trải qua mối tình nào, có thể do tôi quá tập trung vào việc học, khi về nước bố mẹ gán ghép tôi với con của những người bạn bố, họ đều là những gia đình có tài lực, nhưng khi tiếp xúc với con của họ, thực sự tôi không thấy sự đồng điệu nên chỉ một hai hôm tôi chủ động không liên lạc nữa. Với anh thì khác hoàn toàn, đi bên anh tôi thấy mình thật nhỏ bé. Anh có một ý chí vươn lên mãnh liệt, có thể điều đó xuất phát từ hoàn cảnh của anh. Anh là trẻ mồ côi, có bằng trung cấp nghề và làm IT. Giữa rất nhiều nhân viên nam trong công ty, anh nổi bật với chiều cao 1m78, nụ cười tươi cùng chiếc răng khểnh, đặc biệt anh rất biết quan tâm, chia sẻ với mọi người. Đi bên anh, được anh yêu thương, chăm sóc chu đáo, tôi đắm chìm trong hương mật tình yêu và thầm cảm ơn ông trời đã ưu ái tôi nhiều đến vậy.

Trong một năm tìm hiểu, chúng tôi gặp phải sự phản đối kịch liệt từ gia đình, bạn bè, nhưng với sự quyết tâm, chúng tôi đã đến được với nhau. Đám cưới của chúng tôi được tổ chức tại một nhà hàng lớn, phía nhà gái do bố tôi quan hệ rộng, nhiều bạn bè bố tham dự. Nhưng phía nhà trai chỉ có gần chục người và đều là bạn bè anh, không có gia quyến và điều này làm bố tôi khó chịu ra mặt. Thấy vậy nên sau cưới, tôi mua căn nhà 5 tầng hơn 20 tỷ để vợ chồng ở, tránh việc anh chạm mặt thường xuyên với bố tôi. Chúng tôi đón một thiên thần ngay sau đó vài tháng. Cùng thời điểm này, công ty tôi mở rộng kinh doanh nên sau khi hết cữ, tôi nói chuyện với chồng về việc anh ở nhà giúp tôi chăm con và gia đình, còn để tôi kiếm tiền thay. Anh đồng ý nhưng có vẻ không vui.

Do có năng lực cao nên khi công ty mở rộng kinh doanh, tôi được đề bạt lên vị trí cao nhất với vai trò tổng giám đốc cùng mức lương đáng mơ ước khi mới 29 tuổi. Tôi rất hãnh diện vì điều này và càng hăng say công việc hơn. Những lần đi công tác triền miên, tiếp khách về muộn, để rồi con gái tôi phải thiếu sữa mẹ, bé còi cọc và hay ốm vặt. Mẹ tôi không hiểu quay ra chỉ trích anh không biết chăm con, bảo anh vô dụng. Tôi biết anh rất buồn nhưng cũng không biết phải làm sao.

Trong môi trường năng động, được tiếp xúc với những người đàn ông thành đạt, trong đầu tôi bắt đầu có sự so sánh giữa họ và anh. Tôi rất ân hận về điều này. Anh vẫn vậy, vẫn yêu chiều tôi mọi thứ, hầu như không bao giờ mắng mỏ hay to tiếng với tôi, ngược lại anh luôn chiều theo mọi điều tôi nói, nhưng càng như vậy tôi lại càng tỏ ra chán ghét anh hơn, để rồi tôi sa ngã.

Trong một lần đi công tác với đối tác, với những lời đường mật, sự phong độ của một tổng giám đốc, tôi đã bị người đàn ông đó quyến rũ, mê hoặc và phản bội chồng. Chuyện ngoại tình của tôi diễn ra hơn nửa năm thì anh ta muốn lấy tôi làm vợ. Anh ta tự động đến nhà thưa chuyện với ba má tôi. Qua tìm hiểu, ba má tôi rất hài lòng về anh ta và khuyên tôi ly dị người chồng bất tài hiện tại, nói rằng chồng đến với tôi chỉ vì tiền của tôi thôi.

Tôi vẫn nhớ như in buổi tối mưa rơi nặng hạt hôm đó, tôi và chồng ngồi nói chuyện thẳng thắn với nhau về tất cả mọi chuyện, cùng tờ giấy ly hôn tôi đã ký sẵn trên bàn. Con gái tôi mới ốm khỏi, đang nằm ngủ trong phòng. Anh đã khóc, lần đầu tiên tôi thấy anh khóc. Tôi nói sẽ để lại cho anh căn nhà. Vì điều kiện thời gian, công việc và con hay ốm đau nên tôi không chăm sóc được, mong anh sẽ nuôi con chu đáo. Anh trả lời tôi rằng “anh đến thế nào thì sẽ đi như thế, còn về phần con, anh sẽ nuôi dưỡng, em cứ yên tâm và sống thật hạnh phúc nhé”. Rồi anh thu dọn quần áo của hai bố con và đi khỏi nhà ngay đêm đó, lúc này con gái tôi mới gần 2 tuổi.

Tôi và người mới ở được với nhau gần 2 năm thì chia tay, vì anh ta thực chất chỉ lợi dụng tôi, để tốt cho công ty của anh ta và moi tiền từ tôi. Tôi đau khổ khi nhận ra điều đó. Tôi đã đánh mất một người yêu thương mình nhiều như vậy để đến với một kẻ không ra gì. Tôi tìm ngược xuôi thông tin về anh, nhưng đều không có kết quả. Sau 4 năm không có thông tin gì, bất ngờ tôi gặp lại anh, trớ trêu thay công ty tôi thay đổi trụ sở sát cạnh công ty anh đang làm. Anh vẫn vậy nhưng gầy gò hơn, không còn nụ cười thân thiện nữa mà luôn có một nét đượm buồn. Qua tìm hiểu, tôi biết anh ở trọ cách công ty không xa, bé nhà tôi đã vào lớp một. Do bé hay bị bệnh nên gầy gò hơn các bạn cùng trang lứa. Lúc gặp tôi, anh thoáng giật mình nhưng sau đó lặng thinh như không biết gì, rất lạnh lùng. Cảm giác tội lỗi trong tôi dâng trào. Giờ tôi biết mình còn rất yêu anh, rất mong anh tha thứ nhưng tôi cũng rất sợ, sợ anh không chấp nhận tôi. Tôi rất nhớ anh và con. Tôi phải làm sao?

My

Chuyên gia tâm lý Lê Thanh gợi ý:

Chào My,

Tôi hiểu bạn đang tự trách bản thân, bạn đã tự phá vỡ gia đình nhỏ và tình yêu của một người đàn ông yêu thương bạn thực sự. Chồng cũ bạn quả thực là một người đàn ông yêu thương vợ con rất nhiều, nên anh ấy mới đủ dũng cảm để vượt qua những rào cản về hoàn cảnh cá nhân của chàng trai mồ côi để đến bên cô tiểu thư cành vàng lá ngọc như bạn. Anh ấy sẵn sàng từ bỏ sự nghiệp để chấp nhận trở thành một người chồng, người cha có trách nhiệm. Và cả khi anh ấy chấp nhận nuôi con một mình, rời khỏi bạn để thành toàn cho những điều bạn muốn, cho hạnh phúc mới của bạn… Nhưng đó là quá khứ. Giờ đây trải qua nhiều biến cố, khó khăn trong cuộc sống, ai có thể khẳng định anh ấy vẫn dành cho bạn tình yêu nguyên vẹn như thủa ban đầu.

Có một điều không thể phủ nhận, bạn vẫn luôn là mẹ của con anh ấy. 4 năm qua, bạn chưa hoàn thành đúng thiên chức, bổn phận với đứa con gái nhỏ ốm yếu. Có lẽ bé khao khát và cũng rất nhớ mẹ. Dù bạn không phải người nâng niu, chăm sóc con hàng ngày, ở bên con những lúc bé cần bạn nhất nhưng trái tim của một bé gái 6 tuổi vẫn thèm khát hơi ấm tình mẹ. Bạn đã có lỗi với chồng cũ và con gái rất nhiều. Họ có thể không nói ra câu tha thứ hay không, nhưng không ai ngăn cản bạn thể hiện tình mẫu tử.

Điều cần làm trước mắt, bạn hãy một lần nữa nhìn nhận lại, bạn thực sự yêu chồng và con như những gì bạn đang nói không? Bởi lâu nay bạn đã yêu bản thân mình quá nhiều. Hãy làm rõ: có phải sau khi nhận ra bị người sau lừa dối, đổ vỡ và thất bại về tình cảm, sau khi không tìm ra được chồng cũ và con gái… bạn mới nhận ra rằng đâu là hạnh phúc thật, đâu là dối trá? Hãy soi rõ bản thân trước khi quyết định có xuất hiện trở lại trong cuộc sống của chồng cũ và con gái không. Nếu bạn thực sự nhận ra lỗi sai của mình, hãy tìm cơ hội thích hợp để nói  chuyện với chồng cũ rằng bạn có thể qua lại thăm con gái.

Liệu chồng cũ của bạn có tha thứ hay không, hoặc tha thứ ở mức độ nào, không ai dám nói trước, nhưng ít nhất số phận vẫn còn sắp đặt cho bạn vị trí người mẹ, còn để cho bạn gặp lại anh ấy và con. Nếu còn yêu và thương, hãy mạnh dạn thử bước vào cuộc đời người đàn ông ấy. Không biết anh ấy có chấp nhận hay không, nhưng không thử làm sao biết được. Hãy làm điều mà đáng ra bạn phải làm lâu nay là gặp lại con và ôm cô bé vào lòng. Chắc rằng với tính cách và trách nhiệm của người cha, chồng cũ của bạn sẽ không tước bỏ điều thiêng liêng ấy đâu.

Chúc bạn bình tâm, trân trọng và nắm giữ cơ hội này.

Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc.

 

 

 

 

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked*

Share