Vì anh từng quá tốt với em, tốt quá mức, tốt đến mức làm em hoang tưởng.


Vì anh từng quá tốt với em, tốt quá mức, tốt đến mức làm em hoang tưởng.

Vì anh từng quá tốt với em, tốt quá mức, tốt đến mức làm em hoang tưởng. Anh có biết cảm giác đó, có lẽ cũng giống như nếm thử thuốc phiện. Lẽ ra trong lúc em cô độc đau khổ đó, anh đừng xuất hiện, để em đau đến chết đi, nhưng anh lại cho em một liều ma túy.

– Dưới cơn mưa năm ấy | Hoàng Bảo Trang –


Bình luận

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *