Tôi là tác giả bài: “Vợ vay nợ khắp nơi dù tôi liên tục gửi tiền về”. Sau lần đó, tôi trách vợ về lối tiêu tiền vô độ khiến chúng tôi lâm vào bế tắc. Vợ giận dỗi đòi chia tay.
Tôi khá bất ngờ nên cũng giận. Chúng tôi im lặng với nhau nhiều tháng. Thỉnh thoảng tôi vẫn hỏi thăm gia đình về em, biết em vẫn ổn và được gia đình lo. Tôi yên tâm tập trung tìm việc làm và ổn định lại cuộc sống. May mắn tôi tìm được công việc khác tốt hơn, với mức lương gần gấp đôi. Tôi liên lạc với em và chúng tôi làm lành.
Chúng tôi có môt người bạn chung, đúng hơn là bạn của vợ hơn chục năm, người này cũng có vợ gần 9 năm. Tôi thấy hợp với người này nên thường xuyên rủ vợ chồng họ đi chơi với vợ chồng tôi. Thời gian tôi ở nước ngoài, bạn hay liên lạc hỏi thăm chuyện vợ chồng tôi. Chúng tôi nói chuyện với nhau rất vui vẻ. Vợ bạn có vẻ ghen ngầm với vợ tôi. Riêng tôi tin tưởng vợ và bạn, chưa hề mảy may nghi ngờ.
Đầu năm biết bạn vừa được hưởng thừa kế vài chục tỷ, tôi gửi tin nhắn chúc mừng. Bạn hỏi thăm chuyện vợ chồng tôi. Khi ấy còn đang giận vợ nên tôi trả lời rằng chia tay rồi. Bẵng đi một thời gian tôi thấy vợ và bạn online và offline cùng lúc. Lúc đầu tôi chỉ nghĩ là ngẫu nhiên, rồi việc ấy xảy ra thường xuyên hơn một tháng. Tôi hỏi vợ, cô ấy không trả lời vì còn đang giận tôi. Tôi hỏi bạn, bạn cũng không trả lời. Nghi có chuyện không hay, tôi liên lạc vợ bạn để hỏi chuyện thì biết họ vừa chia tay trong im lặng nhưng chưa dứt khoát. Tôi gọi cả 4 người vào một room để nói chuyện rõ ràng mà vợ và bạn đều im lặng dù có đọc tin nhắn.
Tôi nhanh chóng làm lành với vợ và xin nghỉ phép 10 ngày để về gặp em. Vợ chồng chúng tôi đã có những ngày nồng ấm. Tôi hỏi em mối quan hệ với người bạn kia, em nói chỉ xem người ta như bạn. Tôi tin em. Về lại nước ngoài làm việc, tôi và vợ vẫn tâm sự với nhau hàng ngày. Em muốn sang đây với tôi khiến tôi vui lắm. Chúng tôi đã lên kế hoạch cho năm sau, có điều em vẫn chưa chịu đeo lại nhẫn của tôi với lý do lên cân. Tôi cũng không ép vì nghĩ điều đó không quan trọng bằng tình cảm dành cho nhau.
Cách đây 2 tuần tôi nhận thấy nhiều sự bất thường của vợ, linh tính cho biết vợ đang giấu tôi điều gì. Tôi âm thầm cho người theo dõi thì được biết bạn đến đón vợ tôi đi siêu thị rồi đưa về, xong ai về nhà nấy. Tôi gửi những tấm hình đó cho vợ xem, hỏi em chuyện này là như thế nào. Một tiếng kể từ khi thám tử báo tin vợ đã về nhà, em vẫn chưa đọc tin nhắn của tôi và trả lời. Như ngồi trên đống lửa, tôi gửi những tấm hình đó cho bạn và vợ bạn. Hắn tức tốc gọi tôi, lớn tiếng hỏi tôi là gì của vợ, sao vợ tôi không đeo nhẫn cưới? Tôi giận dữ cúp ngang điện thoại với hắn thì vợ tôi gọi đến.
Em nói xe cho cháu mượn, cần đi siêu thị nên nhờ hắn tới chở đi chứ không có gì ghê gớm. Em trách tôi tại sao không nói chuyện với em trước mà gửi những tấm hình cho vợ hắn để gây ra hiểu lầm. Tôi tin và xin lỗi em vì đã không kiềm chế được cảm xúc. Tôi thắc mắc tại sao giữa lúc 4 người đang có vấn đề mà em còn nhờ hắn chở đi? Tôi cũng yêu cầu em đeo nhẫn của tôi, em nói để suy nghĩ lại vì tôi đã bỏ mặc em một lần trong những tháng giận nhau, rồi đây tôi sẽ bỏ mặc em lần nữa thì sao.
Câu nói đó khiến tôi xót xa vô cùng. Tôi không hề bỏ mặc em, vẫn quan tâm em từ xa. Phải chi tôi dẹp bỏ cái tôi xuống để làm lành với vợ sớm hơn thì chúng tôi đã không ngập trong khổ sở. Có phải vì vậy mà em tìm đến hắn như một cái phao dự phòng? Tôi xin lỗi, nói cho em biết thời gian giận nhau tôi đã nhận ra em quan trọng như thế nào. Em nói cần thời gian suy nghĩ lại mọi việc và tôi tôn trọng điều đó.
Vài ngày sau vợ hắn gọi tôi khi đang đang đứng trước cửa nhà vợ tôi. Lúc bấy giờ là nửa đêm ở Việt Nam. Cô ấy nói hắn bỏ con ở nhà một mình, đi suốt đêm không về. Cô ấy nghi ngờ hắn đang ở nhà vợ tôi nhưng kêu cửa không mở. Đến gần sáng vợ hắn phải về để kịp đi làm nên không thể ở lại đó canh. Sáng hôm đó hắn ta công khai với vợ rằng đang tìm hiểu vợ tôi. Tôi gọi vợ hỏi chuyện thì em vẫn xác nhận hắn chỉ là bạn. Cùng lúc đó tôi cũng phát hiện hình ảnh vợ tôi thường xuyên đi chung với hắn như một cặp qua nhóm bạn bè trên mạng. Tôi biết tin ai đây, nên làm gì trong lúc này? Mong chuyên gia cho tôi lời khuyên.
Sơn
Chuyên gia tham vấn tâm lý Phong Nguyên gợi ý:
Sơn thân mến!
Cảm ơn bạn đã tiếp tục tin tưởng tôi và mọi người để tâm sự về những câu chuyện cá nhân, điều mà tôi tin không phải ai cũng có thể dễ dàng chia sẻ với người ngoài. Qua hai bức thư, tôi cảm nhận được những cố gắng không ngừng của bạn để bảo vệ mối quan hệ vợ chồng, cho dù bạn đang ở xa vợ. Bạn luôn xử lý mọi chuyện với tình yêu dành cho vợ và đặt rất nhiều niềm tin cho cô ấy, nhưng có vẻ những phương pháp giải quyết vẫn chưa thể giúp bạn có cái nhìn rõ ràng về mọi chuyện. Bạn rất yêu vợ và chủ động chia sẻ, hỏi chuyện cô ấy, tuy nhiên trong một mối quan hệ, sự hài lòng, thỏa mãn chỉ có thể xuất hiện khi có sự cởi mở, chủ động đến từ cả hai.
Quá nhiều chuyện xảy ra trong thời gian ngắn, hy vọng bạn sẽ không để những cảm xúc của mình làm mất đi sự tỉnh táo vốn có. Bạn ở xa vợ, vì vậy không thể biết cụ thể về những hành động của cô ấy, cũng không thể xác định được mục đích thực sự của cô ấy đằng sau một loạt những hành vi đó, nó không hề rõ ràng. Nếu bạn tiếp tục chạy theo, sẽ lại rơi vào vòng luẩn quẩn và bế tắc. Tôi thiết nghĩ giờ là lúc bạn tìm cho mình khoảng thời gian riêng để bình tĩnh lại, nhìn lại sự việc một cách thấu đáo.
Nếu những gì bạn viết trong thư được tôi hiểu chính xác thì có quá nhiều điều diễn ra trong một khoảng thời gian ngắn, khiến cho niềm tin của bạn hiện tại đang bị lung lay. Bạn không thực sự biết mình muốn gì, cần gì hay mong đợi gì. Những sự kiện diễn ra giữa các bên thường chỉ đem lại sự nghi ngờ, tổn thương và mâu thuẫn giữa các bên. Có lẽ, thời điểm hiện tại là lúc câu hỏi quan trọng nhất với bạn cần được trả lời: làm thế nào để chắc chắn rằng trong tương lai không ai phải chịu đựng đau khổ trong cuộc hôn nhân của bạn nữa?
Rất khó có thể trả lời vắn tắt câu hỏi này trong một vài từ, vì chúng liên quan trực tiếp đến niềm tin trong bạn. Thiếu đi niềm tin vững chãi vào những điều đang đến, mọi lựa chọn sẽ chỉ đem lại sự nghi ngờ và nuối tiếc. Tôi muốn bạn thật bình tĩnh, đừng cố gắng tìm kiếm sự thật thông qua việc gia tăng sức ép lên chính mình hay những người xung quanh; hãy cố gắng thư giãn, thả lỏng để tập trung giải quyết một và chỉ một vấn đề mà thôi: Bạn sẽ mang đến sự cân bằng và hạnh phúc cho mình như thế nào?
Bên cạnh đó, với tất cả sự chân thành, tôi hy vọng bạn sẽ tìm đến một chuyên gia về tâm lý, họ sẽ hỗ trợ bạn nhìn nhận tất cả những điều trên một cách rõ ràng, đảm bảo mọi thứ sẽ không quay lại vòng luẩn quẩn một lần nữa. Tôi mong mỏi quá trình này sẽ diễn ra trước khi bạn và vợ quyết định chuyển đến sống cùng nhau. Hiện tại bức thư trả lời này của tôi sẽ không thể đưa ra lời khuyên nào tốt hơn việc bạn nhận được sự quan tâm từ chính bản thân mình. Chúc bạn sẽ sớm tìm lại sự cân bằng và an yên.
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc.