Tôi và em cưới được bảy năm, có hai con trai năm tuổi và một tuổi; khi mới cưới nhau, tôi luôn quan tâm, yêu thương vợ.
Sau khi cưới được hai năm chúng tôi vẫn chưa có con nên đi khám chữa, rồi con trai đầu lòng đã đến, vợ chồng hạnh phúc vỡ òa. Trong thời gian này, chúng tôi ở chung với gia đình tôi, em ở nhà nuôi con. Tôi đi làm và luôn quan tâm, yêu thương vợ. Sau đó chúng tôi vỡ kế hoạch, sinh thêm cậu con trai thứ hai, nhưng tôi thấy thái độ vợ không muốn có thêm đứa nữa, hay cáu tôi. Khi đó chuyện “cơm áo gạo tiền” đặt nặng lên vai tôi, áp lực công việc rồi tôi cũng ít quan tâm đến suy nghĩ của vợ. Đi làm về tôi hay cầm điện thoại để đọc tin tức và lướt mạng xã hội.
Cuối tháng 10 năm ngoái chúng tôi mở quán cà phê để em có việc làm và tiện ở nhà trông con. Đầu tháng sáu năm nay, có một người khách ở xa đến đây làm việc, uống cà phê quán tôi. Thời gian đầu, mối quan hệ của vợ chồng tôi bình thường với khách. Tôi mời khách dùng cơm nhà mình, sau đó tôi sửa chữa lại quán và khách nhiệt tình giúp đỡ. Tôi cứ nghĩ họ quý mến vợ chồng tôi nên nhiệt tình giúp đỡ. Một hôm vợ rửa chén bát, người khách đó vào rửa cùng, linh cảm một người đàn ông mách bảo tôi có chuyện gì đó không bình thường.
Tôi đi làm cả ngày, người khách đó thường xuyên lên quán uống cà phê, ngồi nói chuyện với vợ tôi rất lâu, cả hai còn hẹn hò đi nơi khác nói chuyện. Một số người bạn thấy đã mách tôi. Rồi tôi xâu chuỗi các sự việc lại, thấy vợ có mối quan hệ mờ ám nên đã hỏi em, em bảo đó chỉ là anh em thân thiết. Tối hôm đó, vợ đi hẹn hò với người đàn ông đó về, chúng tôi đã cãi nhau. Tôi theo dõi chat trên điện thoại vợ, biết họ đang yêu nhau. Em nói với người đó rằng không yêu tôi, sống với tôi như địa ngục. Trong khi tôi một mình đi làm nuôi bốn người trong gia đình, lúc thời kỳ Covid khó khăn kinh tế không dư giả nhiều, chỉ đủ chi tiêu trong gia đình, lâu lâu mới cho vợ tiền mua quần áo.
Vợ tôi từ khi bán cà phê có đồng ra đồng vào, tôi thấy em thay đổi cách ăn mặc, tính nết. Em ngoại tình, tôi đã theo dõi và biết được, nói cho nhà vợ biết. Ban đầu em khóc, muốn tự tử, tôi khuyên và động viên. Hai ngày sau em trở mặt, bảo bản thân không làm gì sai, không yêu thương tôi và muốn là chính mình. Tôi đã tha thứ cho vợ vì thương hai con, sợ chúng thiếu tình thương của ba má. Tôi đã bỏ cái tôi của người đàn ông để làm lành, xem như mọi chuyện chưa xảy ra, vậy mà vợ không biết ăn năn, hối hận. Tôi hiền lành, giờ tâm trí bất an và mệt mỏi, mong được mọi người chia sẻ.
Quang Huy
Độc giả comment để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc