Tôi 38 tuổi, trưởng phòng một công ty nước ngoài, ngoại hình ưa nhìn và thường được mọi người nhận xét trẻ hơn tuổi rất nhiều.
Tôi tự thấy mình là người phụ nữ mạnh mẽ, có lý tưởng sống rõ ràng, đặc biệt rất ghét chuyện bồ bịch. Giờ tôi lại vướng vào chuyện này, cảm thấy mình đang dần trở thành kiểu người mình ghét nhất.
Anh hơn tôi tám tuổi, là cấp trên trực tiếp và là người nước ngoài. Anh trẻ trung, phong độ, cởi mở và rất giỏi. Chúng tôi làm việc cùng nhau ba năm, anh sắp về nước sau khi hết nhiệm kỳ công tác. Cả anh và tôi đều có gia đình, chồng tôi không lãng mạn nhưng rất chăm lo cho gia đình. Tôi có hai bé đủ nếp tẻ. Tôi đã gặp con gái anh, thấy anh yêu thương và chăm lo cho con.
Chúng tôi cùng nhau sát cánh và trải qua rất nhiều thăng trầm, khó khăn trong công việc, từ lúc ban đầu khi kết quả công việc tồi tệ cho đến hiện tại đạt được những thành quả nhất định. Nhiều lần tôi bị anh quát mắng vì làm sai, thậm chí còn khóc mấy lần. Anh là người thầy, người anh, đồng nghiệp đã hướng dẫn, chỉ bảo tôi rất nhiều trong công việc. Khi làm việc cùng anh, tôi trưởng thành và dày dạn kinh nghiệm hơn rất nhiều, trong lòng luôn tồn tại cảm giác kính nể và sùng bái anh.
Trong quá trình làm việc, anh hay nhìn tôi, trêu đùa và nói bâng quơ rằng có tình cảm với tôi. Tôi chỉ nghĩ anh trêu cho vui nên cũng không để ý gì nhiều. Cách đây sáu tháng, sau buổi liên hoan của bộ phận, anh đưa tôi về nhà, rồi có hành động ôm hôn, động chạm cơ thể tôi, bày tỏ muốn phát sinh quan hệ với tôi. Anh bảo đã nảy sinh tình cảm với tôi từ lâu rồi. Tôi đã từ chối, rất may anh vẫn tôn trọng tôi, không làm gì quá đáng nữa.
Sau hôm đó, chúng tôi vẫn làm việc bình thường với nhau, tuy nhiên mối quan hệ đã không còn đơn thuần, trong sáng như ban đầu nữa. Những cử chỉ quan tâm của anh đã rõ ràng hơn, thậm chí trong công việc anh thể hiện sự thiên vị nhiều hơn đối với tôi. Về phía tôi, ba năm gắn bó và làm việc cùng anh, ngoài cảm giác kính nể và sùng bái anh, dần dần tôi có cảm giác khác, giống như tình yêu nam nữ. Có điều tôi luôn giữ trong lòng vì biết tình cảm này là sai trái.
Gần đây chúng tôi thường xuyên nhắn tin qua lại với nhau nhiều hơn, anh rất nhiều lần ngỏ ý muốn đi quá giới hạn nhưng tôi đều từ chối. Thực sự trong lòng tôi rất đau khổ, giằng xé giữa việc hành động theo con tim hay theo lý trí. Nếu hành động theo con tim, chúng tôi đều thỏa mãn được cảm xúc của bản thân nhưng lại gây đau khổ cho những người khác, cụ thể là vợ con anh và chồng con tôi. Còn hành động theo lý trí, cả hai sẽ đau khổ và tiếc nuối vì không đến được với nhau.
Anh hẹn gặp riêng nhiều lần nhưng tôi đều từ chối, anh cầu xin tôi chỉ cần gặp riêng một lần thôi cũng được. Thực sự trong lòng tôi đang đấu tranh rất dữ dội, không biết có nên đồng ý gặp riêng anh không. Tôi biết nếu gặp riêng anh thì chuyện phát sinh quan hệ là điều không thể tránh khỏi.
Khi ngồi viết những dòng này, trong lòng tôi đã có quyết định không gặp anh rồi, nhưng tôi vẫn muốn viết ra cho nhẹ nỗi lòng. Mong nhận được niềm an ủi, động viên của độc giả để có thể vững tin hơn với lựa chọn của mình.
Khánh An
Độc giả comment để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc