Tôi phải bồi thường thiệt hại cho chồng vì lỡ có bầu sớm

By 5 năm ago

Anh phóng cái kéo về phía tôi, may mà chỉ sượt qua cánh tay, bị rách da bên ngoài.

Tôi 29 tuổi, có hai con ngoan ngoãn, khỏe mạnh. Vì lầm lỡ năm 17 tuổi, tôi trót có bầu với người yêu nên lập gia đình sớm, tính tới nay cũng được 12 năm. Ngày về làm dâu, tôi chịu mọi tủi nhục, khinh bỉ của nhà chồng. Họ bắt tôi gánh toàn bộ số tiền nợ đám cưới trong khi không đưa cho tôi đồng tiền mừng nào. Ngay cả một tấm chiếu mới để trải cho chiếc giường cũ cũng không có. Lúc đó không một ai đồng tình với tôi, kể cả nhà mẹ đẻ vì tôi đã làm mất mặt gia đình. Chỗ dựa duy nhất là chồng nhưng anh cũng trách móc, khinh thường tôi. Anh cho rằng tôi bẫy anh, vì tôi mà anh phải kết hôn, ràng buộc sớm, chấm dứt cuộc sống thanh niên chưa vợ, bị bạn bè trêu chọc. Vì vậy tôi phải bồi thường thiệt hại cho chồng, kiếm tiền trả nợ và nuôi anh.

Từ ngày cưới tới giờ, chồng tôi không hề đi làm, chỉ ở nhà chờ được vợ phục vụ. Nếu có góp ý, dù rất nhẹ nhàng cũng bị anh chửi mắng hoặc đánh đập. Rất may, tôi nhanh nhẹn cũng hợp duyên buôn bán nên cuộc sống không đến nỗi chật vật. Trừ những lúc cần tiền còn chưa bao giờ chồng nhẹ nhàng với tôi. Không chỉ vậy anh thường xuyên mắng chửi và đánh đập vợ. Đã nhiều lần tôi phải đi khâu vết thương và nằm ở trạm xá. Thời gian gần đây anh hung hãn hơn. Vài hôm trước, anh đi chơi về hỏi tiền, tôi không có sẵn nên anh gây sự đánh tôi, tiện tay vớ được cái kéo trên bàn, anh phóng về phía tôi, may mà chỉ sượt qua cánh tay, bị rách da bên ngoài. Tôi rất sợ chồng vì không biết mình sẽ bị đánh vào lúc nào và nguyên nhân gì. Các con tôi cũng sợ bố, cứ thấy bố về là chúng trốn biệt trong phòng. Tôi biết sống tiếp sẽ khổ nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ tới ly hôn. Cái tiếng bỏ chồng ở quê tôi rất nặng, vả lại bố mẹ đẻ nhiều lần khuyên tôi cố gắng nhịn cho êm cửa nhà, con có bố. Hơn nữa quanh tôi, nhiều người cũng vậy, họ không chia tay nhau dù tệ thế nào. Nhưng nếu tiếp tục thế này tôi sợ mình có thể chết lúc nào không biết, vậy ai sẽ nuôi nấng, chăm sóc các con. Liệu có cách nào để chồng tôi bớt nóng tính không? Mong chuyên gia và độc giả tư vấn giúp tôi.

Mến

Chuyên gia tâm lý Vũ Thu Hằng gợi ý:

Chào bạn Mến,

Hôn nhân phải được vun đắp từ cả hai phía thì mới bền vững và hạnh phúc. Vợ chồng là những người có duyên đến với nhau cùng ăn chung, ngủ chung, làm việc, vun đắp cuộc sống, sinh con đẻ cái,…. nhưng vẫn là hai người độc lập, bình đẳng, là bạn đời, tri kỷ, chứ người vợ không phải bảo mẫu, ô sin hay nô lệ… Nói như vậy để thấy rằng cuộc sống hôn nhân của bạn là bất bình thường, chồng bạn không xem bạn là một người vợ đúng nghĩa.

17 tuổi bạn trót lỡ có bầu, lỗi là do bạn bất cẩn nhưng một nửa trách nhiệm cũng thuộc về chồng bạn. Tuy nhiên hành động của chồng bạn cho thấy anh ta không muốn chịu trách nhiệm, vì bất đắc dĩ chấp nhận cưới nên tức giận mà tìm cớ đổ hết lỗi cho bạn. Chồng bạn không yêu bạn nên mới có thái độ trách móc, khinh thường, thiếu quan tâm, trút mọi gánh nặng cho bạn và hành hạ bạn như vậy. Việc chửi mắng và đánh đập bạn là hành vi bạo hành gia đình, là sai trái.

12 năm làm vợ, bạn phải chịu đựng đòn roi, đi làm trả nợ và nuôi chồng nuôi con. Cuộc sống này không phải là cuộc sống hôn nhân và gia đình thực sự mà là sự đày đọa lẫn nhau, không có tình nghĩa vợ chồng, thậm chí không bằng người dưng. Bạn không ly hôn vì chưa từng nghĩ đến, sợ mang tiếng bỏ chồng, vì nơi bạn sống không ai như vậy và gia đình khuyên nhủ chứ chưa hẳn là trong thâm tâm bạn không muốn.

Bạn tiếp xúc với các phương tiện truyền thông chắc đã biết cuộc sống hôn nhân bây giờ không còn là cam chịu như vậy, con người đều có quyền được sống hạnh phúc. Chồng bạn ngay từ đầu đã không có thái độ tốt với bạn. Trải qua 12 năm dài, thói quen coi thường vợ, gia trưởng, vũ phu và lười lao động đã ăn sâu vào con người anh ta và rất khó thay đổi. Nếu tiếp tục cuộc hôn nhân này, bạn chỉ có thể sống chung với lũ hoặc tìm cách né tránh mà thôi. Ví dụ, ba mẹ con bạn chuyển đi nơi khác làm ăn và sinh sống, tránh ở chung với chồng. Bạn nên nghĩ tới các con mà quyết định. Các con bạn rất sợ bố, nếu sống trong môi trường bạo hành thế này sẽ tạo nên vết đen trong tâm lý của trẻ, ảnh hưởng không tốt về sau.

Bạn có thể làm chủ kinh tế, vì vậy không nên nhu nhược, cam chịu cuộc sống đày đọa này. Trước tiên, hãy tìm cách tránh đòn roi của chồng, sống cách xa anh ta càng tốt. Nếu mọi chuyện không cải thiện, tôi hy vọng bạn hãy vượt qua mọi định kiến, chia tay người chồng vô tình vô nghĩa để làm lại cuộc đời. Tương lai của bạn và các con còn đang ở phía trước.

Chúc bạn mạnh mẽ.

Muốn được chuyên gia tâm lý tư vấn, mời bạn gửi tâm sự tại đây.

Độc giả gọi điện tâm sự với biên tập viên theo số 02873008899 – máy lẻ 4529 (trong giờ hành chính). Các chia sẻ của bạn sẽ được đăng tải trên Tâm sự.

 

 

 

 

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked*

Share